Ai vô tình mang nỗi nhớ qua đây
Để cho tôi gặp lại người năm ấy
Em vẫn như xưa tóc thơm mùi hoa bưởi
Hết nghịch tinh nhưng đằm thắm dịu dàng

Xưa chia tay nhau không hiểu vì đâu
Nay gặp lại chẳng hiểu vì sao nữa
Sóng con tim bỗng tự nhiên vô cớ
Cứ bồi hồi như thuở trước còn nhau

Chẳng biết tôi có khác trước nhiều không
Mà em vẫn nhìn tôi như thuở ấy
Say đắm nồng làn hờn ghen oán trách
Khiến cho lòng tôi thấy xót xa

Xưa tình thơ gói trong tờ giấy trắng
Chút giận hờn trang giấy cũng nát nhàu
Nên chia tay chẳng có trước có sau
Tình thuở ấy ra đi trong lặng lẽ

Mắt trong mắt như thầm thì muốn nói
Tại sao xưa mình để lạc mất nhau
Tại sao để hoa bưởi rơi đầu ngõ
Khiến một thời hoa chẳng toả hương

Muốn nắm tay em hỏi thăm một chút
Nhưng ngập ngừng sợ hương cũ tìm về
Hương bưởi xưa chắp lại những đam mê
Mang đau đớn về từng tổ ấm

Lại lần nữa chia tay trong im lặng
Hai cung đường cứ vời vợi xa xăm
Biết có ngày gặp lại nữa không
Để lời chia tay rung làn môi bối rối