Không hẹn em mà anh vẫn cứ chờ

Ngóng trông mãi chiều bỗng dài vời vợi

Em không hẹn mà sao anh cứ đợi

Bâng khuâng buồn giữa trời đất mênh mông

Đâu phải mình anh mà có cả vầng trăng

Cũng dõi mãi về chân trời chờ đợi

Và con gió cũng nỉ non muốn nói

Người không về để trăng thức cô đơn

Em không hẹn sao vẫn nhớ vẫn thương

Cứ ước mong thế nào em cũng tới

Và mong ngóng những dòng tin em gửi

Biết không trả lời mà cứ ngóng mãi thôi

Mãi đợi chờ buồn, chống chếnh, chơi vơi

Khắc khoải, ngóng chông, bồi hồi, nhung nhớ

Có phải yêu xa nên thường như thế.?

Em có hẹn đâu sao vẫn ngóng vẫn chờ