Ta từng viết dưới tàng phượng vĩ Những dòng thơ chẳng rõ cho ai Có thể là

Một lần thôi, mùa hạ đừng qua Cho tôi ngắm mắt em lần nữa Trưa sân trường còn

Chỉ còn lại mùi hương hoa sữa Vương tóc ai trong một chiều xa Con đường nhỏ, em

Nếu một ngày ta gặp lại nhau Giữa phố cũ hoa vàng rơi rất nhẹ Em có đứng

Người còn nhớ sân trường ngày phượng rụng Tay trong tay, ta hát khúc xa vời Lá đỏ

Mưa chiều nay rơi trên vạt hiên xưa Nghe thổn thức một thời yêu vụng dại Chén trà

Gió thu về lạc lối giữa chiều phai Lá rơi nhẹ như lời ai đánh mất Một vầng

Nếu một mai ta lạc nhau trong gió Hãy quay về nơi đã bắt đầu thương Chỗ quán

Sau bao năm bôn ba đất lạ Bác trở về làng Sen đón Người Tiếng gà trưa lại

Con về thăm lại làng Sen Cổng tre nhỏ dẫn vào miền thương yêu Bước chân chạm cội