Hoa sữa nở – góc phố quen trở gió
Hương bay về – như nỗi nhớ không tên
Anh lại bước qua con đường năm đó
Có em cười, trong mắt ấy dịu êm.
Thu lại đến, như chưa từng rời phố
Chiếc lá rơi khẽ chạm tiếng thở dài
Hương hoa sữa – mùi hương của độ
Tựa bàn tay đã lỡ nắm một thời.
Em có nhớ những đêm dài ngơ ngác
Mình đi về giữa phố vắng chơi vơi?
Hoa sữa rụng như lòng ai man mác
Biết yêu rồi… chẳng dễ dứt một người.
Nếu mai này hương kia còn đọng lại
Hãy nhớ rằng – từng có một mùa thu
Có anh – dưới hàng cây xưa đợi mãi
Và một người, mang cả gió… đi ru.