Mái tóc xõa buông rũ buồn rười rượi
Cớ vì sao mà tức tưởi vậy em ?
Hạnh phúc tình duyên ai chẳng khát thèm
Gió động bên rèm khiến em trăn trở ?
Ai thay lòng bỏ nỗi nhớ lại đây ?
Cho dòng lệ cứ vơi đầy nực nở
Suốt đêm dài đắm chìm trong thương nhớ
Có cái gì buốt nhói ở trong tâm ?
Cớ vì sao lại đầm đìa nước mắt ?
Mím chặt bờ môi đau thắt con tim
Thổn thức thâu đêm...kỉ niệm lần.tìm
Tiếng gọi người thương...lặng thinh...đêm vắng...
Hết mưa rồi ! Ngày mai trời lại nắng
Sẽ vơi đi những đau đắng dòng đời
Nín đi em ! Đừng khóc nữa em ơi !
Trời tối nhất là lúc trời sắp sáng .