Sau bao năm bôn ba đất lạ
Bác trở về làng Sen đón Người
Tiếng gà trưa lại vang bên lũy
Câu hò xưa vọng đến trời vui

Mái tranh xưa vẫn còn đây đó
Bác đứng nhìn mắt đỏ khói sương
Người chạm nhẹ từng hàng cau nhỏ
Tựa như ôm trọn cả quê hương

Bác bước vào ngôi nhà bé nhỏ
Chạm chiếc giường năm ấy còn đây
Người hỏi mẹ đâu hàng tre lặng
Gió lay nghiêng mảnh khói chiều bay

Tiếng Người nhẹ như làn gió mát
“Quê hương nghèo mà nghĩa nặng sâu.”
Con cháu lặng nghe, lòng se thắt
Thấy trong Người cả đất nước đau

Bác thăm trường, thăm ruộng, thăm dân
Bắt tay cụ lão, dặn từng thanh niên
Giọng Bác trầm mà lòng ai thổn thức
Tình quê dày như sóng cuộn triền miên

Một ngày ngắn, mà hồn quê mở rộng
Người đi rồi còn mãi dấu chân
Làng Sen nhớ đất trời ghi khắc
Bác một đời mang cả nước lẫn làng

Bây giờ mỗi độ sen hồng nở
Gió Làng Sen lại gọi tên Người
Mỗi trái tim như là lối nhỏ
Mong Bác về trong dáng nắng ban mai