Tháng Tám về... em như mây ngang gió
Lặng lẽ qua đời anh – chẳng một lời
Nắng chưa tắt, mà lòng anh đã tối
Câu yêu thương còn dang dở trên môi
Ta gặp nhau vào cuối mùa hoa nở
Chạm tay rồi mà chẳng giữ được nhau
Gió tháng Tám mơn man trên bờ tóc
Cũng cuốn theo em khuất nẻo u sầu
Em đi nhé – không cần câu từ biệt
Cũng như mùa chẳng tiễn bước mùa sau
Chỉ tim anh là còn nguyên da diết
Giữa tháng ngày buốt lạnh một niềm đau
Dù không khóc, nhưng lòng anh vẫn ướt
Như cơn mưa ngâu rớt giữa đêm dài
Em có biết… tháng Tám buồn lắm đấy
Vì chẳng ai còn đứng đợi ai hoài