Nỗi nhớ nào khắc khoải tận trong tim

Khi thành phố đang chìm vào giấc ngủ

Ta hoài niệm về con đường xưa cũ

Nơi tình yêu run rẩy nụ hôn đầu

Nỗi nhớ nào đã khắc đậm in sâu

Giờ cách trở để sầu rơi đọng mãi

Bao ngày tháng với nỗi niềm hoang hoải

Suốt canh thâu kỷ niệm lại tìm về

Nỗi nhớ nào thổn thức giữa đam mê

Lưu giữ lại lời hẹn thề da diết

Phút gặp gỡ nay đã xa biền biệt

Khoảng trời riêng tha thiết đoạn đường trần

Nỗi nhớ nào mộng mị dưới trăng ngân

Theo ngàn dặm xuôi vạn lần tới biển

Con tàu đó vẫn mơ màng ẩn hiện

Ta về ôm thao thức khiến chạnh lòng

Nỗi nhớ nào thước trời lấy để đong

Khe khẽ gọi mơ khuê phòng tay ấm

Hỏi phương ấy người ơi tình nghĩa đậm

Trái tim yêu vị hương thấm ngọt ngào.