Nét buồn in dấu thềm xưa Trong tim ai biết gió mưa tơi bời!
Giọt sầu cứ tí tách rơi
Hình như có kẻ phương trời..bị quên!
Đêm qua khe khẽ gọi tên
Lời thương tiếng nhớ bập bềnh trong tim!
Ru cho tình ấy ngủ yên
Để mình thao thức ưu phiền canh thâu..
Thềm xưa giữ lại niềm đau
Nét buồn thiếu phụ làm nhàu trang thơ!
Áo dài không gói giấc mơ
Ngày xưa hạnh phúc bây giờ chia xa…
Yêu người đã mấy mùa hoa
Sao giờ giọt nước mắt ngà lại rơi?
Thềm xưa gói nửa mảnh đời
Áo dài che nửa khung trời mộng mơ..
Em ngồi trả dáng cho thơ
Để anh nối lại đường tơ si tình!
Hồn lỡ chìm vào mắt xanh
Thềm xưa rêu phủ,mình thành cố nhân…