Trò đến xin nhập học
Cô im lặng cúi đầu
“Biết xếp ngồi vào đâu
Lớp cô không còn chỗ”

Trò gan lì đứng đó
“Một chỗ nhỏ thôi mà
Bàn đầu dành trò nhỏ
Bàn cuối trò ngồi nha

Mắt dõi nhìn xa xa
“Dạy trò bài gì nhỉ?”
Trò cúi đầu lí nhí
“Xin cô dạy chữ YÊU”

“Trò này quả là liều
Chữ đó cô không dạy”

Trò ngượng ngùng đứng đấy
Cô lại thấy thương thương
“Thôi mai cứ đến trường
Cô nhận trò vào lớp”

Từ ấy giờ tan học
Trò đứng đợi cổng trường
Lòng cô cứ vấn vương
Nhưng bước chân rất vội

“Cô ơi cô hãy đợi
Trò gửi tặng nhành hoa
Mai trò phải đi xa
Không học cô được nữa
Nhưng cô ơi trò hứa
Sẽ nhớ mãi trong tim
Bóng dáng cô dịu hiền
Và chữ YÊU cô dạy
Thương cô nhiều lắm đấy…”

Cô mắt ướt nhạt nhoà
“Mai trò sẽ đi xa?

“Vậy chúng mình hãy hứa
Suốt đời mãi bên nhau
Dù trò đi phương nào
Cô mãi bên trò nhé!”

Gật đầu cô thỏ thẻ
“Em sẽ đợi chờ anh
Dõi theo bước quân hành
Em mãi là bến đợi…”