Tháng Năm về nhẹ như một lời ca,
Em khe khẽ bước qua chiều rất lạ.
Gió hong tóc, vương mùi hoa nhè nhẹ,
Anh ngẩn ngơ nhìn… mà chẳng dám gọi tên.

Phượng rực rỡ đốt lửa giữa trời quen,
Em nghiêng nón, nụ cười nghiêng ngọn nắng.
Tiếng ve hát bản tình ca xa lặng,
Trái tim đầu bối rối giữa mùa yêu.

Ta đã từng đi dưới những trời chiều,
Lời chưa nói… như chờ hoài, khẽ hát.
Em chẳng biết trong anh là cơn khát
Một ánh nhìn, một nụ cười em trao.

Tháng Năm về, em đã bước qua mau,
Để lại đó một mùa thơ chưa chép.
Anh gom hết những ngày xưa rất đẹp,
Ép vào lòng như cánh phượng mỏng manh.

Em có còn về lối cũ mỗi chiều xanh?
Có nhớ anh như nhớ lần đầu gặp?
Tháng Năm ấy ai ngồi hong màu nắng,
Mãi bên thềm… đợi một ánh mắt xưa?