Vội vã làm chi tháng Bảy ơi
Em đi bỏ lại gió lưng trời
Đường nghiêng một lối về thôn nhỏ
Dáng Hạ đâu rồi… dáng Hạ ơi...?
Nắng tắt sau hàng dương liễu rũ
Biển thương con sóng cuốn xa bờ
Dấu chân tháng Bảy lên ghềnh đá
Nặng trịch, sao thành được ý thơ?
Chiếc áo thời gian đã rách nhàu
Đường kim trần trụi những thương đau
Ai thèm vá víu chi lần nữa?
Đành gói ân tình hẹn kiếp sau.
Tháng Bảy đi rồi, em bỏ lại
Vầng trăng nhạt bóng phía sau đồi
Cánh cò rụt cổ đêm sương lạnh
Tiếng dế thì thầm đám cỏ hôi.
Lẩn khuất bờ ao con cuốc lẻ
Tìm ai khản cổ suốt đêm trường?
Ngày mai còn lại trên trần thế
Dưới gốc tre già một nhúm xương.
Em đã đi rồi sao tháng Bảy?
Cầu Ô lỡ nhịp đứng chơi vơi
Chiều nay có một người con gái
Tựa cửa mùa Thu ngóng cuối trời.