Người còn nhớ sân trường ngày phượng rụng
Tay trong tay, ta hát khúc xa vời
Lá đỏ thắm như lời chưa kịp ngỏ
Mà tim người đã sớm hóa mù khơi

Biết em bước qua đời ta rất nhẹ
Như mưa ngâu rơi xuống vạt chiều hiền
Biết em sẽ quên ngày xưa gió khẽ
Mà sao lòng vẫn chẳng chịu bình yên

Phượng lại nở, em giờ nơi quán lạ
Có chạnh lòng khi thoảng gió đầu hôm?
Ta vẫn thế qua bao mùa lá úa
Vẫn đợi hoài… một ánh mắt quay hôm