Có một hạ cũ nằm nghiêng trên ngọn cỏ
Gió vẫn về qua lối nhỏ ven sông
Nắng lặng lẽ hong vàng đôi má đỏ
Của một người từng đứng đợi rất lâu.
Em có nhớ buổi chiều xưa ấy không?
Khi bầu trời như vỡ tan vì gió
Anh lặng im nghe tim mình rạn vỡ
Chẳng dám nhìn sâu vào mắt em đâu.
Phượng năm ấy vẫn cháy đến nao lòng
Mà tình mình không đủ hồng để nở
Chỉ là gió… mang lời yêu bỏ ngỏ
Thành nỗi buồn nằm mãi ở ngày sau.
Hạ lại về, gió lại hát bên nhau
Chỉ không có người xưa về chung lối
Mắt lá rưng rưng như từng lời vẫy gọi
Của một thời… ta đã lỡ thương nhau.