Tháng Sáu không em, trời thôi không hát
Con đường quen hóa lạ lẫm bất ngờ
Quán cà phê giờ cũng bớt mộng mơ
Bàn ghế cũ ngồi một mình hiu quạnh

 

Bức ảnh cũ, mắt em cười rất nhẹ
Mà giờ đây anh chẳng thể quay về
Gió qua vai nghe lạnh đến tái tê
Chỉ thiếu em, mà thành mùa khuyết nửa

 

Tháng Sáu đến như một lời từ chối
Không có em, hoa phượng cũng thôi hồng
Yêu một người, đâu phải cứ trông mong
Anh giữ lại... một mùa em chẳng biết.