Tháng Sáu đến, em qua như giấc mộng
Tóc buông dài, gió hát khúc mùa xưa
Tôi ngẩn ngơ nhìn nắng vỡ trong trưa
Nghe tim đập bên lề không kịp ngỏ
Em là hạ, là câu thơ bỏ ngỏ
Là nét buồn vừa chớm giữa trang thơ
Là ánh mắt từng lạc giữa hồn mơ
Rồi tan biến theo mưa chiều rớt muộn
Chút tình cảm tôi giấu như vụn sỏi
Vẫn lăn hoài trên lối cũ chưa nguôi
Mỗi tháng Sáu về, lòng tôi lại rối
Bởi yêu em – như chưa từng được nói