Mùa Thu đến ru tình anh phiêu lãng
Vấn vương hoài bóng dáng nhỏ thương yêu
Gió mênh mang ca hát dưới khuông chiều
Khơi nỗi nhớ bao nhiêu là kỷ niệm
Đôi mắt ấy trao lửa tình âu yếm
Tim thẹn thùng dấu diếm nhịp đập say
Lời yêu thương rộn rã cả đêm ngày
Cho cảm xúc ngất ngây trào giọt lệ
Điều giản dị thiêng liêng cao đẹp thế
Dẫu bão đời chẳng thể cuốn tình đi
Chốn nhân gian hoa lệ có nghĩa gì
Chỉ có mối tình si còn đẹp mãi
Anh ao ước một ngày ta trở lại
Hai đứa mình cùng hái nụ Ngọc Lan
Đất quê hương với gió núi mây ngàn
Ngồi ngắm biển chứa chan niềm hạnh phúc
Em yêu dấu có nghe lòng thổn thức
Nỗi nhớ mong mỗi lúc một dâng trào
Chưa một ngày mình vơi nguội khát khao
Men tình ái ngọt ngào làn môi ấm!!!