Vần thơ cũ em còn lưu giữ

Dù bao mùa thay lá thu vàng

Anh biết không...

Khi buồn...dâng nhớ...

Em thả hồn...

Vào thác chữ mênh mang...

Nhịp bổng trầm như tay vươn vuốt tóc

Em bần thần...

Cảm nhận vị ngọt ngào...

Trang thơ rung...

Ngỡ môi người kề cận ?

Áp ngực mình...

Hơi ấm tỏa...nôn nao...

Nơi xa xôi...anh có hiểu vì sao ?

Trang thơ ướt...

Vì đâu lệ nhỏ...?

Thơ gối đầu...

Nên nghe chung hơi thở

Sóng nhịp tim...

Truyền khát vọng...nghìn trùng !

Sống thế nào ?

Em chẳng thể hình dung...?

Nếu một ngày...

Thơ anh không còn nữa?

Dẫu ngoài kia...bao sắc màu quyến rũ !

Em mãi tín đồ...

Cầu nguyện dưới thơ anh...