Là hoa dại, biết bao loài màu tím
Tím khung trời, tím cả nỗi nhớ thương
Tuổi ai đó vào năm cuối học đường
Nét bút tím , đã lồng tên hai đứa
Tôi với em, cùng chung trường một thủa
Đi bên nhau bên những lối đi về
Có bao hôm nước mấp mé bờ đê
Đôi tay nhỏ , em đã đưa tôi nắm...
Bao nhiêu năm, ngày mưa rồi ngày nắng
Rồi cuối cùng cũng đến lúc chia tay
Nhành hoa quê màu tím, em bảo này
Anh hãy nhận, và hãy xin giữ mãi
Bông hoa quê, nở bên bờ dứa dại
Gắn hai ta trọn vẹn một cuộc đời
Nay lại gặp loài hoa xưa em ơi
Bỗng dạt dào nhớ về ngày xưa ấy.