Anh nhớ em giữa một ngày tháng Sáu
Trời không mưa nhưng ướt cả hồn anh
Tiếng ve kêu không xua được mỏng manh
Của một khoảng trời đã từng rất thật

 

Chúng ta đã có gì đâu để mất
Chỉ là tim rung nhẹ giữa mùa thi
Chỉ là lời chưa kịp nói, vậy thì...
Sao nỗi nhớ cứ ùa về chẳng dứt

 

Em đi rồi, mùa phượng như thiếu sắc
Trang lưu bút ai viết vội sau giờ
Tháng Sáu đó, anh giấu em vào thơ
Từng con chữ, từng câu đều buốt lạnh