Tháng Tư nghiêng gió ngoài hiên
Nhớ em – như thể chưa quên bao giờ
Con đường xưa vẫn đợi chờ
Chỉ thiếu một bóng người thơ năm nào.

Anh ngồi nhặt nắng xôn xao
Lá non chớm hé, cồn cào nỗi đau
Tháng Tư về – tím bằng lăng
Mà sao em vẫn lặng thinh chẳng về?

Ngày xưa em nói "chẳng thể
Yêu ai nếu thiếu những chiều tháng Tư"
Giờ đây trời vẫn trong như
Chỉ riêng tim cứ mịt mù bóng em…