Thu cuối mùa đông đã bước tới

Hoài niệm chi chuyện vời vợi xa

Nhắc chi chuyện cũ đã qua

Hãy xem như bản tình ca một thời

Lời anh hứa cả đời vẫn nhớ

Trong tim em không thể nào quên

Duyên xưa đã khắc thành tên

Nhưng mình không nợ nên quên kiếp này

Tình lắc lay tình bay theo gió

Anh không về bỏ ngõ mùa sang

Má hồng giữ tiếng đoan trang

Vu quy phận gái bước sang nhà người

Tiết tháng mười trời hong gió lạnh

Sợ đêm về cô quạnh phòng không

Buồn khuya gió lạnh hoài trông

Nên em mãi sợ má hồng lỡ duyên

Em bây giờ đã yên bến đổ

Chuyện tình buồn lá đổ năm xưa

Hãy xem như một cơn mưa

Của mùa đông tới lưa thưa giọt buồn …!