Tôi và anh hai mảnh hồn xa lạ

Cùng gặp nhau nơi cuối ngả đường đời

Dẫu hai đứa ở xa cách phương trời

Thì tình vẫn xanh ngời niềm hi vọng

Theo tháng năm ái tình dần lắng đọng

Như trái cây ngọt mọng giữa rừng sương

Nhờ cơn gió đưa thoang thoảng mùi hương

Tới phương trời vấn vương chiều lãng đãng

Ở nơi đó sắc mây hồng phiêu lãng

Cuối chân trời miền tươi sáng tương lai

Bởi hạnh phúc là một con đường dài

Nên cả hai sẽ cùng phải xây đắp

Con đường tình không khi nào thẳng tắp

Hay đầy ắp hoa và nến lung linh

Vì thế nên ta hãy luôn chung tình

Yêu hết mình chỉ một lần thôi nhé.