Ngày này thuở ấy vang lênBản Tuyên ngôn đọc giữa nền trời thuBác Hồ mắt sáng nhân từTrao

Trời thu xanh ngát trên caoHà Nội gió nhẹ, cờ sao rợp trờiBa Đình chật kín muôn ngườiĐợi

Có đôi lúc giữa ngày yên ảTên em rơi lạc giữa hàng tinAnh lặng lẽ cười như đã

Ta từng rất hiểu nhau từng đấyMà giờ lời hỏi cũng không traoĐi ngang tim cũ như không

Em đã chọn yên bình xa lạBỏ lại mùa chênh vênh phía sauGió thu vẫn gọi tên em

Thu rơi im giữa lưng chiều vắng,Ánh mắt em giờ quá lặng sâu.Một bước cũ không quay lại

Tựa như gió thoảng qua thềm,Em mang hương cốm êm đềm ghé sang.Mắt cười chạm ánh thu vàng,Nửa

Mùa thu ấy, em về qua ngõ nhỏLá vàng bay vương nhẹ gót hài xinhGió hanh hao khẽ

Chào tháng tám, em về trên lối nhỏNắng hiền như nụ cười chưa kịp quenGió rất khẽ, như

Anh yêu em khi tháng Tám vừa sang,Trời không nắng gắt, mưa cũng không vội.Gió đủ nhẹ để