Tôi trở lại, phố cổ mùa gió chướngTháng mười hai thở khẽ giữa màn sươngQuán năm xưa đã
Khi em vừa đi qua phố cổLá cũng ngừng rơi, trời cũng nghiêng màuTôi ngỡ mình đang trong
Hà Nội đó có vầng trăng rất lặngNgủ trong tim giữa quảng trường Ba ĐìnhKhông tiếng động, chỉ
Hạ về ngang mặt hồ xanh thăm thẳmNắng vỡ òa trên sóng nước lung linhCánh phượng đỏ bay
Chiều mưa xuống Hồ Tây mờ khói nướcMặt hồ xa như phủ lớp sương mờNgười qua phố chẳng
Hồ Tây đêm lặng lẽ dưới trăng ngàCon sóng nhỏ chạm bờ khe khẽ hátTrăng nằm nghiêng trên
Hà Nội ấy, mùa thu chưa kịp nóiLá đã vàng run rẩy dưới chân aiMùi hoa sữa len
Đêm Hồ Gươm gió thì thầm qua láMặt nước soi trăng sáng dịu dàng rơiTháp Rùa đứng một
Hàng người dài im lặng giữa ban maiGió nhẹ lùa qua hàng tre xanh thẳmMỗi bước chậm như
Em trở về Hà Nội một chiều thuKhông báo trước như một cơn mưa nhẹGặp anh bên ly