Nhặt cánh phượng rơi chờ người chẳng tới Chợt hiểu rồi nào hò hẹn gì đâuChỉ mình em đắm

Em chở mùa hè đi qua từng nỗi nhớ Mang theo bao ký ức tuổi thơ ngâyĐể sân trường

Hạ đến rồi … cây lá thắm màu xanhVe rỉ rả trên cành nghe gợi nhớThời áo trắng.

Ve gọi phượng đi rồiCánh cổng trường khép lạiEm còn chờ đợi aiGóc sân trường vắng vẻ Ngây

Thế là mình xa lạ rồi sao emĐi qua nhau chẳng ngập ngừng bối rốiĐường thênh thang mà

Sân trường quạnh quẽ mùa thay láGhế cũ ngồi chờ Phượng trổ hoaLỗi hẹn người xưa về hối

Em nhẹ bước trở về con phố nhỏVẫn con đường quen thuộc của ngày xưaChiều hạ về bất

Nắng chiều tàn sao giọt cứ hanh haoCơn gió nhẹ thổi xuyên vào kẽ tócNhư mắt ai quay

Em đi rồi nắng vàng hóa thành mưaGiọt buông phủ âu sầu trong khuya vắngGió ơi gió cây buồn

Nắng tháng sáu bước chân trần bỏng rátGió lặng câm… cơn mát trốn nơi nàoHàng cây già đứng