Nếu em hóa thành thơ Anh muốn mình là tờ giấy trắng Những câu chữ vô cùng xinh
Giá ngày ấy.. giữa chiều thu lộng gió Đừng nắm tay em, anh đừng ngỏ lời yêu Thì
Xin đừng nhớ, và đừng buồn em nhé Nuối tiếc hay không chuyện cũng đã qua rồi Anh
Anh mơ thấy em hiền như hoa cỏ Đẹp dịu dàng trước nắng gió lao xao Cả trời
Chiều vẫn thế, hoàng hôn về cuối phố Ngát hương thơm trên những nụ ngọc lan Đoá loa
"Bây giờ tháng mấy rồi hả em?" Anh chờ mãi, mùa Thu chưa kịp đến Tháng Tám ơi…!
Ai đem nắng rải lên ngày tháng bảy Để giao mùa tan chảy nắng vàng rơi Phượng nhớ
Thế là chúng mình chẳng gắng đợi chờ nhau Lặng lẽ chia tay ở hai đầu nỗi nhớ
Trời miền Trung chiều nay vẫn thế Vắng mùa Thu trong ánh mắt người tình Bên dốc đá
Hạ về vương sợi nắng Phượng hồng ép vào thơ Ngày xưa nào chợt nhớ Ta giận hờn